Văn minh đã chết nhưng Chi to vàYuuri vẫn còn sống . Vì vậy họhop trên chiếcxemáyKe t t en kradyêu dấu của họvà vôvọng đi lang thang trên những tàn tích của thế giới mà họ từng biết. Ngà y saungà y tuyệt vọng họ tìm kiếm bữaăn vànhiên liệu tiếp theo cho chuyến đi của họ. Nhưng miễn là cảhai đang ởbên nhau thậm chímột sựtồn tại ảm đạm vì chúng cómột tia sánghoặchaiánh nắng mặt trời trong đó cho dùhọ đanghút đầy súphoặc săn lùng các bộ phận máy để chăm sóc. Đối với hai côgái trong một thế giới không cógì cả những kinh nghiệm và cảm giáchai chia sẻcho họmột c ái gì đóđể sống cho. . .